“AHHHHH…Chim cỏ tứ tán tỏa ra từ phía căn nhà gỗ, âm thanh rên rỉ kéo dài lấn át cả tiếng suối róc rách, Hà thẩm hạ thân co giật liên hồi đón nhận La Phong đang rùng mình bên trong cơ thể mình, ngực sửa phập phồng thả những hơi thở gấp gáp, khuôn mặt Hà thẩm thõa măn nhìn ra mảnh vườn nhỏ ngoài cửa sổ, từng mảnh thịt vẫn nhẹ nhàng vuốt ve dương căn của La Phong sau những rung động vừa qua, như đang ghi nhớ hình dáng của nó trong tâm trí vậy, một hồi sau liền nở một nụ cười quỷ dị.