Thấm thoát cái tôi và em đã qua năm 2. Lúc này do lượng bài học và báo cáo nhiều cộng thêm tôi phải đi làm thêm nên thời gian hai đứa dành cho nhau khá ít nhưng vẫn tranh thủ video call nói chuyện. Có khi hai đứa call nhau xong để điện thoại ở đó rồi cắm đầu vào laptop làm bài xong quay qua nhìn nhau rồi cười. Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi, tình cảm tôi dành cho em lớn theo từng ngày nhưng lại ngại không dám nói. Có một lần tôi bị tai nạn trượt chân lúc xuống cầu thang và kết quả là chân tôi phải bó bột 2 tháng. Trong thời gian này em luôn bên cạnh tôi, chăm sóc và đưa đón tôi đi học mỗi ngày. Lúc này tôi mới biết là em cũng có tình cảm với tôi.