Linh cũng đồng tâm trạng với Quỳnh. Dù là đã có chồng và sắp sinh con. Nhưng gặp lại Mạnh, nàng cũng thoáng một chút xao xuyến. Nhưng nghĩ lại thân phận “ván đã đóng thuyền” Linh bùi ngùi cho chính mình. Nhưng nàng nghĩ đến đứa em gái duy nhất của mình, Quỳnh cũng đang ở tuổi hai muơi, sớm muộn gì cũng có người yêu, nếu như Mạnh chiếu cố đến Quỳnh thì còn gì hơn. Nay nghe Mạnh nói như vậy. Linh cũng chẳng biết tính sao. Nàng đành nói một câu nửa trách nửa thương :
– Mạnh tệ quá, cưới vợ mà không mời ai hết. Đợi tới… có con rồi mới cho hay Vậy…. chị ấy đâu, dẫn tới giới thiệu cho tụi nầy biết mặt với
Mạnh nghiệt ra mặt hỏi :
– Linh nói ai cưới vợ?