Khánh nói trúng nỗi sợ của Thịnh, cô nghe theo và nước mắt bắt đầu giàn giụa. Khốn nạn thật, để mặc bộ đồ lót này mình phải cởi hết đồ ra thì mới mặc được. Cô từ từ cởi chiếc áo sơ mi trắng, rồi đến chiếc quần váy đen ôm sát. Rồi đến áo ngực & quần xì màu nude. Cơ thể cô phơi bày ra. Khánh cười đắc chí.
Khánh: Đúng rồi cởi ra đi. Tướng tá em ngon lành Mà mặc đồ quê mùa quá. Vừa cười hắn vừa chê bai cô thậm tệ.
Cô khó khăn lắm mới mặc đc bộ bodysuit liền thân. Một phần do nó quá ôm, 1 phần do băng ghế sau quá chật chội để thay đồ. Món đồ lót liền thân do Khánh chọn như muốn tét lấy mép lồn Thịnh, lồn cô phồng lên rõ. Thịnh liên tục lấy tay kéo phần lót ngay mông để che càng nhiều càng tốt.
Sau chừng 5p cô đã thay xong. Thịnh thấy mình như 1 con điếm rẻ tiền thực sự. Cô lụm váy và áo lên định mặc thì Khánh quát.
Khánh: Khỏi mặc. Lấy cái còng ra tự xích chân m lại đi con điếm.