Cái đồng hồ réo lên, thà nghe má kêu còn đỡ hơn nghe cái đồng hồ này réo. Tui thẳng tay bụp cho nó phát, cái đồng hồ rớt xuống đất, im luôn. Tui ung dung rúc đầu vô gối ngủ tiếp. Mở mắt dậy, gãi gãi đầu mấy cái, nhìn đồng hồ treo tường, 6h45. Giật bắn, tui choàng người tỉnh dậy, cuống cuồng chạy đi đánh răng thay quần áo.
Đúng là không có má thì khổ quá. Lại vừa đánh răng vừa thay quần áo, nhịn ăn sáng luôn. Xách cặp chạy vèo phát tới trường, cổng trường đã đóng, chỉ còn bóng dáng anh sao trực cổng. Thằng này nhìn quen quen, không biết gặp ở đâu rồi, thôi kệ mợ. Móc trong cặp ra cuốn báo, gấp đôi lại bỏ vô túi áo trước ngực để che bảng tên lại, tui vừa dắt xe vừa huýt sáo đi vô. Thằng sao đỏ chặn tui lại:
– Anh học lớp nào? Cho em coi tên với lớp – thằng nhóc nói.
Nhìn lại, thằng cu này nhỏ hơn tui 1 lớp. Hờ hờ…. Muốn ghi sổ anh trai mày không dễ đâu.
– Ê, lấy phấn ghi số xe cho anh đi rồi anh cho mày coi. – tui kêu nó.