Rồi bỗng một ngày Lan đi xa. Sau 1 tháng đầu thì những nhớ nhung, các cuộc gọi điện thưa dần. Cứ thế chúng tôi chia tay trong im lặng, trong khoảng cách hơn 300km. Chia tay nhưng không cần lời chia tay nào, chúng tôi tự hiểu được chuyện đó nên cứ để mặt cho mây trôi thôi…Tao hồi đó bị bệnh nấm da đầu (mà dân gian hay gọi là cứt trâu), nên mặc dù đã học lớp 6 nhưng vẫn được mẹ tao gội đầu cho mỗi khi tắm rửa. Những lúc đó, bả cứ đưa vú lồn vào mặt tao, nên vô tình gieo rắc vào đầu tao những hình ảnh về cơ thể của một người đàn bà trưởng thành chín mùi, đầy đặn & múp rất hấp dẫn. Hồi cấp 2 thì tao học buổi chiều, nên buổi sáng hầu như là rảnh rỗi (chỉ một vài buổi trong tuần là tao có học thêm). Buổi sáng chỉ có tao với bả ở nhà, rất riêng tư thoải mái chả bị ai làm phiền bao giờ. Tuy tao đã 12 tuổi, tuổi này đã biết cứng cặc mỗi khi nhìn cơ thể đàn bà, nhưng mẹ tao vẫn cho tao bú vú, thậm chí sờ lồn rất thoải mái, thậm chí bả còn nói:
“Sao bữa giờ con không bú vú mẹ?”