– Ừm cháu là cô gái thứ 13 nên giờ chú sẽ gọi là số 13, kia là số 12 cô ấy đến trước cháu 3 tuần.
Tôi sợ hãi muốn chạy ngay ra khỏi đây.
– Chú ơi cháu đổi ý, cháu không muốn chơi nữa, chú cho cháu về nhà, cháu không cần tiền nữa đâu ạ.
– Không được, nãi đã đồng ý rồi hợp đồng là 1 tháng không nói nhiều.
Tôi nhìn ra cánh cửa hầm tính chạy thật nhanh thì chú đã nắm lấy tóc tôi kéo vào bên trong.
Nhà đây về đâu nữa. Chú cười. Vì tay tôi đã bị khóa bằng còng số 8 nên tôi không thể làm gì nữa.