Tới giờ truy bài, Vi em ngồi 1 chỗ, với 2 hàng nước mắt chảy dài, nói thật thấy vậy tui thương em vô cùng. Suốt mấy tiết đầu, thằng Quý không nói lấy 1 câu. Nó chỉ toàn úp mặt xuống bàn…

Giờ chơi, ngồi chém gió với mấy thằng chiến hữu lựu đạn. Nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, nào là bộ phim lẻ chiếu trên Tv hồi tối, rồi thì lát nữa kiểm tra phải hợp tác với nhau. Chuyện được bàn nhiều nhất là mần ăn gì với gấu chưa, thằng nào cũng luyên thuyên tao sờ được con A, tao hun được con B, con C mới cho tao mò, rồi thì cảm giác ra sao… toàn 18+. Ức chế vãi đái, tui dộng bàn cái rầm. Nguyên đám quay qua nhìn tui, mới vừa mở miệng “Ậu mợ… !” thì mười mấy con cờ hó nhào vô xé phay tui…
Kết quả là đứt hết 3 cái nút áo, gọng kiếng vẹo càng, đôi giày được gửi trong thùng rác, mười
mấy con cờ hó nhìn tui cười dâm đãng… Thù này không trả thề không làm người… Lết ra ngoài đi mua sting uống bồi dưỡng ( nghe nói nó có nhân sâm), đứa nào cũng nhìn mình cười, kệ mợ, phạch ngực đang là mốt. Lừng thững bước xuống, thấy ông giám thị tay lăm lăm cây đánh chó, bước tới phía tui. Teo… canh hướng nhà vệ sinh tui dông thẳng.
– Em kia, đứng lại cho tui, á à, mày dám chạy à?!!
Chạy nửa đường xúc chiếc giày, ệt, thắng cái két, lượm hàng rồi chạy tiếp. Mém bị túm đầu, gần tới nhà vệ sinh tự dưng thằng chả dừng lại, không rượt theo nữa.
Vô tới nhà vệ sinh, tui ngó ra coi coi ổng đi chưa. Thằng chả vẫn còn canh.