– Em làm sao vậy? Cô Trâm khẽ lên tiếng…
Thấy Toàn không trả lời, cô khẽ liếc xuống người Toàn thì cô đã hiểu được là Toàn đang gặp phải khó khăn gì rồi. Cô Trâm ngồi dậy, nói khẽ:
– Không sao đâu em. Cô sẽ giúp em mà!
Toàn không tài nào đoán được là cô giáo của nó sẽ làm gì để giúp nó. Đầu tiên, nó cảm thấy hơi rờn rợn ở phía dưới bụng vì lúc ấy, cô Trâm với khuôn mặt đỏ bừng do mắc cỡ, đang lần bàn tay phải mày mò nắm lấy cu của Toàn, vừa dựng nó lên vừa vuốt dài nó ra. Thì ra là vậy nhưng gần 10 phút đồng hồ đã trôi qua, cô Trâm mỏi cả tay mà con cu của Toàn vẫn xụi lơ, không động đậy nhúc nhích chi cả.