– Mẹ thấy có lỗi với cái Thảo lắm. Từ nay con đừng làm thế nữa được không? – Bà Linh lại gạt tay Long ra khỏi đùi mình.
– Nhưng con thích mẹ lắm mẹ biết không? Con không thể không nghĩ đến mẹ hàng ngày. Từ sáng chẳng muốn làm cái gì, chỉ ngồi nghĩ đến mẹ thôi. Mẹ cứ như vậy với con thì con không sống nổi đâu.
– Con đừng như vậy nữa được không? Mẹ không thể tiếp tục gây thêm tội lỗi được nữa.
Long không đôi co với bà Linh nữa, nó chồm người nằm đè lên người bà Linh, vừa cố giữ tay bà đang cố thủ trước ngực, vừa hôn lên khắp mặt bà.
– Long! Mẹ bảo không được làm thế nữa mà.