Rồi cuối cùng thời gian không cho phép chúng tôi tiếp tục kéo dài tôi và bọn bạn chuẩn bị mặc quần áo ra về thì bỗng tôi buồn đái không chịu được tôi bèn vạch “bướm” ra tè lên người cô, bọn nó thấy vậy cũng bắt chước thằng nào thằng nấy tỏ vẻ sung sướng lắm khi nhìn từng hàng nước tiểu kéo theo vô số tinh trùng còn sót lại xối lên mặt cô, tóc cô, bung, cô, bướm cô va nhất la vú cô nữa. Cuối cùng chúng tôi mặc quần áo vào thu dọn bãi chiến trường, những mảnh vải vịn của bộ váy đã bị xé toanh trước đó va vứt cho cô bộ quần áo mới đã chuẩn bị sẵn coi như trả ơn cô đã ăn uống, chăm sóc để có được thân hình và khuôn mặt cũng như cái “bướm” để chúng tôi thưởng thức. Nhìn cô Dung quằn quại bên đống nước tiểu, hai háng cô máu tuôn ra thành dòng nhỏ tôi thấy thương cho một đòi gái đã bị chúng tôi hủy hoại và để lưu dữ những kỷ niệm này tôi bèn giật lấy chiếc máy ảnh trên bàn và chụp lấy chụp để và bỏ đi về cùng bọn bạn hòa cùng dòng các anh các chị sinh viên tại chức học buổi tối mà chẳng hề gây bất kì sự chú ý nào cả.