Nghe Toàn hỏi, cô Trâm đỏ bừng cả mặt, cô không trả lời, chỉ khẽ gật đầu rồi quay đi tránh cái nhìn của Toàn. Thế là trong phút chốc đã được cô giáo bật đèn xanh, Toàn hớn hở còn hơn bắt được vàng, bất đầu vùi mặt vào hôn nhẹ lên mái tóc đen nhánh, mịn màng như nhung của cô Trâm. Từ mái tóc cô Trâm, nó từ từ hôn nhẹ lần xuống hai bên mang tai và lên trán cô.
Cô Trâm ngồi yên chịu trận không phải vì cô bị thằng học trò bức ép mà là cô bất ngờ vì Toàn quá nhạy cảm, chưa chi đã hiểu được nỗi lòng của cô mà không cần phải hỏi. Cô run rẩy, nghẹn ngào, xúc động đón nhận từng nụ hôn do thằng học trò mà cô yêu cô thích trao tặng cho. Trong cõi lòng hai cô trò lúc này cũng đã bắt đầu đổ mưa thật lớn. Thỉnh thoảng, cô Trâm khẽ hôn trả vào gò má, vào sống mũi của Toàn.