“À! Thế em định sau này lấy chồng có ở cùng mẹ nữa không đấy.”
“Dạ em muốn có chồng nhưng phải chấp nhận sống nhà ba người là có cả mẹ em. Nếu không thì em ở vậy luôn.”
“Em hiếu thảo ghê ha. Dì Hường may mắn lắm mới có người con như em ấy.”
“Dạ phận con mà hihi.”
Cả hai lại rơi vào im lặng. Tôi hơi bối rối nên hỏi.
“À mà. Em có để bụng chuyện hồi trước không thế.”
“Chuyện gì ạ?”
“Thì cái hôm em đến kiếm quyển nhật ký ấy.”
“À hôm đó anh say mà. Không sao đâu ạ.”
“anh xin lỗi nhé. Hôm đó anh có xỉn thật. Nhưng anh cũng thích thích em thật nên mới thế.”