– Uh, nãy anh đi dạo, thấy vợ em mặc đồ tươi quá, kềm ko đặng ngắm xíu, phải nói chảy ke. Thêm cái nét bạo dạn lúc chụp ảnh, anh nhìn mà đứ đừ.
– Thế, chị bên kia khó quá hả anh. Tôi hỏi.
– Uhm, vợ anh gái ngoan, ăn học cũng khá, lại nề nếp, anh quần hoài ko khá nên buồn ra đảo đó.
Anh Tiến tâm sự chứa đầy sự buồn bã, do cũng từng rơi vào hoàn cảnh tượng tự nên tôi rất cảm thông với anh, ngó ngó vô trong thấy Trang lú ra, toi ra dấu ok cho nàng dễ xõa. Đang lai rai tiếp thì Trang nền nã đi ra trong bộ đồ lọt khe ban nãy, anh Tiến nhìn như bị thôi miên vào Trang, lúc nãy nhìn từ xa là đủ nứng rồi, giờ cận cảnh nó còn thêm phần gợi dậy cái máu nổi loạn trong anh. Anh Tiến nuốt nước bọt cái ực rồi chào Trang, anh lắp bắp như nói ko ra tiếng, mắt dán thẳng vào ngực Trang, lâu lâu tia xuống bên dưới.
– Chao…ch.. chào em.
– Hi, dạ anh, nãy giờ em ở trong nghỉ mêt xíu. Trang nhỏ nhẹ thưa lại.