Tú càng ngoáy mạnh thì Thảo càng sướng điên lên. Răng Thảo phải nghiến thật chặt để khỏi bật lên tiếng thét, Tú vẫn điềm nhiên ngoáy thọc cho đến lúc Thảo không còn kiềm hãm được nữa, một dòng nhớt khí bật chảy ra ướt cả háng cô thì Tú mới thôi dừng lại. Giọng Thảo nghẹn ngào :