Vậy mà hôm nay nó đang quỳ mọp dưới chân một ông đáng tuổi chú nó, trên người chỉ độc mỗi cái quần đùi, bụng phệ run run theo mỗi lời nói. Giá như bây giờ chạy ra ngoài được, nó cũng chạy liền. Nhưng cửa phòng đã khóa. Bên ngoài là một đám mặt rô hung tợn. Vận mệnh nó tùy thuộc vào cái hứng của đám người này. Nó biết vậy.
– Thôi kệ nó đi, đừng lăn tăn – Tiến nói – mày không theo thì bỏ bài cho nhanh, còn sang ván khác.