Mẹ tôi nhích người ra xa, ngẩn ra một lúc rồi như hiểu ý, bà bỗng cười gằn 1 tiếng:
– Hừ hừ, anh đúng là khôn ranh nhỉ… thông minh gớm…
Tôi chống chế nói:
– Không mẹ à, giờ không có mẹ con làm việc đó khó… khó lắm, ít nhất thì lúc mẹ đi vắng con còn có thể lấy nó ra sử dụng…. Ôi mẹ à, việc này mẹ cũng biết là khó khăn cho con lắm mà, lại còn sắp tời kỳ thi học kỳ nữa…