Tôi lúng túng, vội đứng dậy đi tìm cái khăn nhúng nước đem đến cho cô. Khi tôi trở lại thì hai tay cô đang uốn cong sau gáy vặn người cho đỡ mỏi, làm hai vú càng chĩa vươn ra nhọn hoắt.
Tôi cầm cái khăn ướt không biết phải làm sao thì cô thư ký lè nhè nói : anh không giúp tôi lau quanh gáy, cổ và cánh tay còn chần chừ gì nữa. Tôi thấy không gì hơn phải tuân lệnh.
Tôi đặt khăn vào bên cổ, những sợi tóc mai dính bết vào khăn, tôi phải nhẹ gỡ ra cho khỏi lôi kéo làm cô đau. Tôi lau dịu dàng, đưa qua đưa lại, đưa lên đưa xuống, cô thư ký cảm thấy dễ chịu nên vươn cổ ra như con thiên nga.
Tôi lau vòng ra sau gáy, chà khăn vào giữa rãnh làm cô uốn éo, đẩy đẩy khuôn ngực ra phía trước. Từ dáng ngồi nhìn nghiêng, tôi thấy hai trái vú nở bung, nhóa nhòa như những đợt pháo bông nổ.